Chương 2: Cơ Hội Phát Tài

[Dịch] Trọng Sinh Phấn Đấu Thời Đại

6.640 chữ

12-10-2023

Trước trường Đại Học có chợ đêm Tây Môn, đây là nơi sinh viên lui tới nhiều nhất.

Trước cổng chợ đêm, người bán hàng rong hét lớn mời chào sinh ý.

Ban ngày khó gặp mỹ nữ học tỷ, nhưng ban đêm đều có thể thấy được ở đây.

Đinh Siêu nhòm ngó xung quanh, dùng ánh mắt đánh giá mọi thứ xung quanh mình, hắn hào hứng chờ đợi cuộc sống đại học tràn đầy ước mơ.

Nhưng mà, Lục Dương biết rõ, hắn sẽ độc thân suốt bốn năm đại học.

Nếu không phải là năm đó tốt nghiệp nhà hắn bị phá bỏ được nhà nước bồi thường, đoán chừng kỷ lục này còn sẽ tiếp tục giữ vững một khoản thời gian dài nữa.

"Đi đâu ăn?"

Lưu Lỗi nhìn một vòng, cũng không phát hiện ra nơi thích hợp, nhìn Lục Dương dò hỏi:

"Phía trước có lão bản mở quán gà mùi vị không tệ"

Lục Dương không cần suy nghĩ nói ra.

Ở Tây Môn có không ít tiệm cơm, từ đầu tới đuôi, Lục Dương đều ăn qua một lần, nhưng cũng chỉ có quàn gà này mùi vị không tệ, khiến hắn thường xuyên vào ăn

Có thể là do quán vừa khai trương nên khách hàng không nhiều lắm, mấy người còn chưa vào cửa, lão bản đã tự mình ra tiếp, lão bản khoảng chừng bốn mươi tuổi, đầu trọc, trên mặt thủy chung đều hiện lên nét tươi cười.

"Đồng học, ăn gì không?"

"Một phần gà rán, thêm mấy món rau trộn, một két bia.."

Trò chuyện một lúc, đồ ăn rất nhanh đã được dọn lên bàn.

"Thịt gà quán này coi như không tệ, Lục Dương, trước đây ngươi đã từng thử qua?"

Đinh Siêu là người địa phương, hắn đã nếm qua nhiều tiệm, thịt gà ở đây có thể đánh giá vào ba thứ hạng đầu.

"Coi như cũng được, thử qua một lần."

Lục Dương kẹp lên một miếng khoai tây, đặt ở trong miệng, qua loa nói.

Quán gà này đã bảy tám năm không ăn rồi, bây giờ ăn lại làm hắn nhớ lại cảm giác tuổi trẻ.

Lưu Lỗi có chút kỳ quái:" Lục Dương, ngươi không phải là người huyện Thanh Sơn sao?"

"Có gì lạ đâu, ta chưa nói đây là lần đâu tiên mình đến Lục Thành."

Lục Dương tiếp tục ăn.

Lưu Lỗi cũng không tiếp tục hỏi, huấn luyện quân sự một ngày, ai nấy đều đói bụng rồi, rất nhanh một mâm đồ ăn mà đã bị bốn người ngốn hết , Lục Dương lại kêu lão bản bỏ thêm mấy phần, ai nấy đều cảm thấy mỹ mãn.

Thời điểm tính tiền, lúc Lục Dương thanh toán mới biết Lưu Lỗi mượn cớ đi WC tiến hành trả trước.

"Giường ngủ ta lớn nhất, là đại ca, bữa cơm này đương nhiên phải do ta mời rồi."

Lưu Lỗi vô cùng hào sảng mà nói.

Chầu này cũng hơn trăm tệ, Lục Dương cũng không tiện nói nhiều, hắn biết rõ nhà Lưu Lỗi có tiền, mỗi tháng tiền sinh hoạt hơn 3000 tệ, nhiêu đây so với sinh viên hiện tại thì rất nhiều.

Lần sau mời lại là được.

Trở về mười một năm trước, cơ hội kiếm tiền nhiều lắm, Lục Dương thật đúng là không lo lắng cho mình thiếu tiền.

Internet bước vào thời kì tăng trưởng mạnh, giá phòng tỉnh thành mới hơn sáu nghìn, đây là một thời đại tốt đẹp.

Ăn uống no say, Đinh Siêu đề nghị cả đám cùng đi tiệm Internet, hắn yêu thích chơi CF với Dungeons & Dragons, laptop ở phòng ngủ cấu hình kém làm hắn chơi khó chịu.

"Có đi không?"-Lưu Lỗi hỏi Lục Dương.

"Đi chơi cũng được." Lục Dương vốn cũng có ý định lên mạng xem tin tức, tìm đường kiếm tiền, nhẹ gật đầu.

"Ta không đi đâu, các ngươi đi đi!" Lý Minh Bác lắc đầu.

Hắn không đi, Lưu Lỗi cũng không thật sự miễn cưỡng, hắn nhận ra điều kiện của Lý Minh Bác không tốt, không đi chơi vì muốn tiết kiệm tiền.

"Đi đi, Minh Bác về trước để cửa cho chúng ta."

Ba người hướng về tiệm internet, Lý Minh Bác một thân một mình quay về ký túc xã.

Tây Môn có vài tiệm Internet, mấy người chọn tiệm Internet gần nhất đi đến.

"Chờ chút, ta đi mua nước, các ngươi uống gì?"

Lưu Lỗi chỉ vào một tạp hóa hỏi.

"Nước khoáng đi." Lục Dương thuận miệng nói.

"Ta cũng giống hắn." Đinh Siêu cũng không khách khí.

Lưu Lỗi đi vào tạp hóa mua nước, Đinh Siêu tiếp tục trong đám người tìm kiếm mỹ nữ, bỗng nhiên ánh mắt của hắn bị đông kết, gắt gao nhìn chằm chằm vào một chỗ, kích động nói: "Lục Dương, ngươi nhìn kìa!".

Đinh Siêu rất nhanh tìm được mục tiêu.

Trong miệng còn nhịn không được nói ra: "Quá ưu nhìn, đây nhất định là hoa khôi của trường học chúng ta, đợi lát nữa lên diễn đàn tìm xem, nhất định phải lấy được toàn bộ tư liệu của nàng."

Là nàng!

Khóe miệng Lục Dương lộ ra nụ cười.

Một ngày gặp được hai lần, thật đúng là có duyên.

So sánh cùng buổi trưa, Tống Giai đã đổi một cái áo khoác mới, phía trên mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, lộ ra hai cánh tay trắng bóc, mặc chiếc quần jean làm nổi lên đôi chân thon dài.

Trên tay nàng cầm lấy một xiên que nướng, vừa đi vừa ăn.

Trong trí tưởng tượng của hắn hoa khôi giảng đường không giống như vậy.

Lục Dương cũng không đi tới chào hỏi, cũng không thấy lưu manh tóc vàng chặn đường, tự nhiên cũng không có một hồi anh hùng cứu mĩ nhân xuất hiện, sinh hoạt dù sao cũng không phải là tiểu thuyết.

"Các ngươi đang nhìn cái gì?"

Lưu Lỗi từ tạp hóa đi ra, đem hai chai nước lạnh đưa cho Đinh Siêu cùng Lục Dương, tò mò hỏi.

"Nhìn mỹ nữ."

"Mỹ nữ có gì mà xem, lên mạng quan trọng hơn." Lưu Lỗi nhắc nhở Đinh Siêu.

Đinh Siêu lưu luyến lên lầu.

Tiệm internet, khu C.

Tìm một chỗ trống 3 người ngồi xuống lên mạng.

Tiệm internet thời này ngột ngạt khói thuốc, mùi khó có thể nghĩ tới.

Lưu Lỗi cùng Đinh Siêu hoàn toàn không quan tâm mùi vị ấy, vẫy bật máy tính lên mạng vào game, hai người cùng nhau solo CF.

Lưu Lỗi hỏi Lục Dương có muốn chơi cùng không, Lục Dương lắc đầu mở máy tính mang theo tai nghe, nhìn bảng xếp hạng âm nhạc.

Xếp hạng thứ nhất: Ánh trăng bên hồ sen.

Bài hát này chắc mới ra năm nay đi, hiện tại thật là thời điểm đúng lúc. Lục Dương cũng không có ý định nghe.

Hắn tiếp tục tìm kiếm tin tức mình muốn mở ra websites xem:

"Càn quét tệ nạn toàn diện được đẩy mạnh."

"Bảo vệ tối đa quyền lợi của người lao động."

"Google rút lui khỏi thị trường Hoa Hạ."

....

Dạo chơi trên mạng một lúc lâu, Lục Dương nhận ra không có việc buôn bán mấu chốt gì, bất quá cũng làm cho Lục Dương hiểu được hoàn cảnh xã hội trước mắt,

Internet chính là một xã hội thu nhỏ.

Làm như thế nào để kiếm tiền từ đó đây?

Hay là học tập các vị tiền bối đạo văn, chộp chút ít ca khúc, kịch bản?

Không được, Lục Dương rất nhanh hủy bỏ cái ý nghĩ này, thân làm một biên kịch hắn biết rõ những việc như thế này chỉ làm được ngắn hặn, muốn kiếm tiền nhanh, thì vẫn còn kém một chút.

Như thế nào để kiếm tiền nhanh?

Đúng rồi, bitcoin!

Thiếu chút nữa là quên thứ này rồi.

Lục Dương đối với bitcoin cũng không xa lạ gì, lúc hắn còn làm biên kịch cũng đầu tư không ít, chỉ nửa năm sau hắn đã kiếm được mấy vạn tệ.

Trên mạng tìm tòi một lúc, tỷ giá đồng Bitcoin chỉ mới 0.1$,

không đến 7 đồng tiền một cái.

Lục Dương hít sâu một hơi, hắn có thể nhớ kĩ, trước khi trùng sinh hai tháng, tỷ giá đồng BTC là 50 nghìn đôla.

Cái này là gấp bao nhiều lần?

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!